Bonjour Vietnam

Bonjour Vietnam

Raconte-moi ce nom étrange et difficile à prononcer
Que je porte depuis que je suis née
Raconte-moi le vieil empire et le trait de mes yeux bridés
Qui disent mieux que moi ce que tu n’oses dire

Je ne sais de toi que des images de la guerre
Un film de Coppola, des hélicoptères en colère
Un jour, j’irai là-bas
Un jour, dire bonjour à ton âme
Un jour, j’irai là-bas
Te dire bonjour, Vietnam

Raconte-moi ma couleur, mes cheveux et mes petits pieds
Qui me portent depuis que je suis née
Raconte-moi ta maison, ta rue, raconte-moi cet inconnu
Les marchés flottants et les sampans de bois

Je ne connais de mon pays que des photos de la guerre
Un film de Coppola, des hélicoptères en colère
Un jour, j’irai là-bas
Un jour, dire bonjour à mon âme
Un jour, j’irai là-bas
Te dire bonjour, Vietnam

Les temples et les Bouddhas de pierre pour mes pères
Les femmes courbées dans les rizières pour mes mères
Dans la prière, dans la lumière, revoir mes frères
Toucher mon arbre, mes racines, ma terre

Un jour, j’irai là-bas
Un jour, dire bonjour à mon âme
Un jour, j’irai là-bas
Te dire bonjour, Vietnam
Te dire bonjour, Vietnam

Bonjour Vietnam

Xin Chào Việt Nam

Bạn hãy nói cho tôi biết chăng, về họ tên mà tôi đã mang,
Về miền quê mà tôi ngày đêm luôn nhớ mong.
Lòng tôi mong biết đất nước tôi, đất nước đã có bao đời,
Được nhìn bằng đôi mắt của mình được trở về cội nguồn của tôi.

Và qua phim Coppola, lòng thấy xót thương quê hương.
Bầy trực thăng bay trên cao, tàn phá xóm thôn nhỏ bé.
Ước mong về thăm chốn thiêng,
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Mong ước đến ngày trở về,
Lòng tôi yêu mến, Việt Nam.

Bạn hãy nói tới mái tóc đen, tới đôi chân nhỏ bé,
Và màu da đã ngày đêm cùng tôi lớn lên
Và mong sao đôi chân sẽ bước lên,
Từ những nơi tôi chưa từng đến.
Để được nghe bài dân ca êm dịu lướt trên sông.

Và tôi mới biết, về đất nước tôi qua phim.
Người dân quê hương tôi cày cấy, vui trong lời hát.
Ước mong về thăm chốn thiêng,
Quê hương bao năm tôi đã cách xa.
Mong ước đến ngày trở về,
Lòng tôi yêu mến Việt Nam.

Tôi sẽ theo cha về thăm làng quê, tổ tiên.
Thăm những giấc mơ bay trên mênh mông đồng lúa.
Tôi thấy bao thân thương nơi đây quê tôi.
Như cây có gốc, tôi yêu, đất nước tôi!

Ước mong về thăm đất nước tôi,
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Tôi sẽ thăm những dòng sông,
Đồng quê xanh mát Việt Nam.

Ước mong về thăm chốn thiêng,
Mong sao quê hương dang tay đón tôi.
Mong ước đến ngày về thăm.
Lòng tôi yêu mến Việt Nam.
Lòng tôi vang tiếng Việt Nam.
Lòng tôi xin chào Việt Nam.

Hello Vietnam

Hello Vietnam

Tell me all about this name that is difficult to say.
It was given me the day I was born.
Want to know about the stories of the empire of old.
My eyes say more of me than what you dare to say.

All I know of you is all the sights of war.
A film by Coppola, the helicopter’s roar.
One day I’ll walk your soil.
One day I’ll finally know your soul.
One day I’ll come to you. To say hello… Vietnam.

Tell me all about my color, my hair, and my little feet
That have carried me every mile of the way.
Want to see your house, your streets. Show me all I do not know.
Wooden sampans, floating markets, light of gold.

All I know of you is all the sights of war.
A film by Coppola, the helicopter’s roar.
One day I’ll walk your soil.
One day I’ll finally know your soul.
One day I’ll come to you. To say hello… Vietnam.

And Buddha’s made of stone watch over me
My dreams they lead me through the fields of rice
In prayer, in the light… I see my kin
I touch my tree, my roots, my begin.

One day I’ll walk your soil.
One day I’ll finally know my soul.
One day I’ll come to you.
To say hello… Vietnam.

One day I’ll walk your soil
One day I’ll finally know my soul
One day I’ll come to you
To say hello… Vietnam
To say hello… Vietnam
To say xin chào… Vietnam.

Mỹ Tho

“Không ai xóa được quê hương trong tôi!”

Đó là khẳng định của Donny Trương, một Việt kiều Mỹ – người thiết kế những bức ảnh minh họa cho bài hát Bonjour Việt Nam đang gây xôn xao dư luận.

Donny Truong cũng đồng thời là chủ nhân website visualgui.com.

Anh có tên Việt là Trương Công Doanh. Sở dĩ anh phải đổi thành Donny do các bạn Mỹ rất khó khăn khi phát âm “Doanh”. Anh rất vui khi được dùng “tên cúng cơm” trong e.mail với tôi, một người cách xa nửa vòng trái đất.

Doanh nói về quá trình thực hiện slideshow: “Slideshow này, Doanh chỉ làm riêng cho mình để đỡ nhớ quê hương và để chia sẻ với một số người đến với website do Doanh thực hiện.

Không ngờ sau đó thấy nó đã lan ra khắp các diễn đàn và nhật ký mạng nói về Việt Nam… Đây đúng là một quá trình chia sẻ. Lúc Doanh được nghe bài hát ấy thì chưa có lời dịch sang tiếng Việt và tiếng Anh.

Tuy chỉ rõ hai từ Cappola và Việt Nam nhưng qua chất giọng thanh và nhẹ của Quỳnh Anh, Doanh cảm nhận được một nội tâm thật sự khao khát.

Đáp lại cảm xúc ấy, Doanh đã dùng những hình ảnh Việt Nam diễn đạt tương ứng từng câu sau khi một số thành viên trên diễn đàn visualgui.com tham gia dịch lời Việt và Anh”.

Nhưng thật buồn khi trên diễn đàn có một bạn người Việt đề nghị Donny Truong bỏ chữ Truong với lý do “Donny Truong không thể là người Việt”?! “Những lời khen hoặc chê đều có giá trị riêng. Sau khi đọc xong e.mail của bạn này, Doanh chỉ mỉm cười và định xóa bỏ. Suy nghĩ vài phút, Doanh không xóa và cho đăng đề nghị ấy lên website.

Lá thư ấy là ví dụ của một trong những áp lực mà những người trẻ Việt Nam sinh ra và lớn lên ở nước ngoài phải gánh chịu. Lúc còn ở tiểu học, những đứa bạn ngoại quốc thường hỏi Doanh: Sao mày không quay về quê? Buồn nhưng Doanh ráng chịu.

Còn bây giờ thì người cùng màu da lại khuyên mình nên xóa họ của mình đi! Vậy thì tôi là ai? Làm sao xóa được sự thật tôi vẫn là người Việt Nam?

“Bạn có thể lấy Việt Nam ra khỏi tầm mắt tôi nhưng không bao giờ xóa được hình ảnh quê hương trong trí óc của tôi. Dù có đi đến góc bể chân trời nào, trái tim tôi vẫn hướng về Việt Nam…”, Doanh khẳng định.

Anh cho biết thêm: “Visualgui.com là nơi Doanh chia sẻ những thiết kế của mình đồng thời là chỗ Doanh viết bài về nhạc Việt Nam bằng tiếng Anh để cho các bạn trẻ nước ngoài tìm biết về nghệ thuật và âm nhạc nước mình”.

Thật ngạc nhiên khi được biết, năm 2001, Doanh từng về Việt Nam xin việc nhưng không công ty nào tiếp nhận, anh đành phải quay lại New York tìm cơ hội.

Tuy nhiên, không vì thế mà anh nản. E.mail mới nhất, Doanh bày tỏ: “Có lẽ hồi 2001, thiết kế của Doanh quá đơn giản so với nhu cầu và đòi hỏi của các công ty Việt Nam. Nay, tuy đời sống của mẹ con Doanh ở New York khá thoải mái nhưng Doanh cũng rất muốn về Việt Nam làm việc. Chẳng đâu bằng chốn quê nhà…”.

Trở lại với Bonjour Việt Nam, Doanh cho biết, việc phổ biến và biểu diễn ca khúc này tại Việt Nam là rất tốt nếu có sự đồng ý của Marc Lavoine và Phạm Quỳnh Anh. Anh dự báo, đồng hành với ca khúc này sẽ là làn sóng du khách nước ngoài, trong đó có nhiều du khách Mỹ tìm đến Việt Nam.