Bài không tên số 1
Xin đời sống cho tôi mượn tiếng
Xin cho cơn mê thêm dài một chuyến
Cuộc tình buông xuôi còn lưu luyến
Còn đắng cay còn hận còn đau.
Em giờ đã xa xăm rồi đó
Nơi em đi chắc vẫn còn lệ ứa?
Chiều nay trong mưa mà nhung nhớ
Một thoáng thương vay cho đời say.
Cuộc tình ngày đó đã theo mùa Xuân đó
Cuộc đời này đây đã chôn vơi ở đây
Ước cho nhiều tuổi xanh trở về đâu
Theo ngày tháng tàn tình yêu cũng héo tàn.
Mai đời có cho tôi gặp gỡ
Xin cho đôi môi em cười rạng rỡ
Một bờ mi cong vùng tóc nhớ
Để sống thêm thêm lần trẻ thơ.
Bài không tên số 2
Lòng người như lá úa
Trong cơn mưa chiều
Nhiều cơn gió cuốn,
Xoay xoay trong hồn
Và cơn đau này vẫn còn đây.
Chiều về không buông nắng
Cho mây âm thầm
Một mình trong chiều vắng
Nhớ đôi môi mềm
Ngày nào ân cần trao thân.
Tìm trong tháng ngày buồn
Ðôi mắt nào khô, đường tim chơ vơ
Ðếm cho nhau lời nói
Trên đời nào yêu người.
Kỷ niệm xưa đã chết
Cơn mê đã chiều
Tình yêu đã hết xót xa đã nhiều
Ðời thôi sẽ còn mai sau.
Thôi em đừng xót thương
Rồi ngày tháng phai đi
Thôi cuộc tình đó tan rồi
Không còn gì nữa tiếc mà chi.
Ðời một người con gái
Ước mơ đã nhiều
Trời cho không được mấy
Đến khi lấy chồng
Chỉ còn mối tình mang theo.
Xin một lần xiết tay nhau
Một lần cuối cho nhau
Xin một lần vẫy tay chào
Thôi dòng đời đó cuốn người theo.
Bài không tên số 3
Yêu nhau cho nhau nụ cười
Thương nhau cho nhau cuộc đời
Mà đời đâu biết đợi
Để tình nhân kết đôi.
Yêu nhau cho nhau một lần
Thương nhau thương cho một lần
Một lần thôi vĩnh biệt
Một lần thôi mất nhau.
Để rồi oán trách nhau
Tay buông lơi tình mềm
Chân không theo tình bền
Chẳng giữ được nhau.
Cho môi khô nụ cười
Quên tiếng hát yêu người
Cho đôi mắt tủi hờn rơi
Để lệ cuốn mất câu thề.
Đêm sâu mái tóc em dài
Buông xuôi, xuôi theo dòng đời
Mà đời dài như tiếng kinh cầu
Còn sầu mang đến cho nhau.
Bài không tên số 3 trở lại
Yêu nhau, cho nhau một lần
Thương nhau, cho nhau một lần
Một lần thôi cũng vừa
Nghìn lần như vẫn chưa.
Bên nhau sao như nghìn trùng
Chia xa nhưng ta vẫn gần
Dòng thời gian bất tận
Để tình nhân ái ân.
Chẳng thể quên hết đâu
Qua bao nhiêu kỷ niệm
Em luôn luôn ẩn hiện
Mình vẫn còn nhau.
Ôi lung linh nhiệm màu
Rưng rưng tiếng kinh cầu
Cho đến mãi về sau
Còn nồng phút giây đầu.
Yêu nhau nuôi mái tóc dài
Thương nhau nâng niu hình hài
Dù lìa xa ngút ngàn
Tình này vẫn chứa chan.
Bài không tên số 4
Khóc cho vơi đi những nhục hình
Nói cho quên đi những tội tình
Đời con gái cũng cần dĩ vãng
Người em tôi chỉ còn tương lai.
Mai về sau nước mắt có cạn
Khi xa đời thương cho đàn con
Triệu người quen có mấy người thân
Khi lìa trần có mấy người đưa?
Lệ xóa cho em được không,
Những kỷ niệm đắng?
Lời nói yêu thương ngày xưa,
Có còn đượm nồng?
Đếm cho em giây phút mặn nồng
Giữ cho em mái tóc bồng
Lời anh nói sẽ còn mãi đấy
Chuyện mai sau xin gửi trên tay.
Bài không tên số 5
Quấn quýt vân vê tà áo
Run run đôi môi mở chào
Tiếng nói thơ dại ngày đó
Bây giờ mộng đời bay cao.
Góp hết tương lai vào tiếng
Yêu thương trao em một đời
Hãy sắt se đợi ngày tới
Mai rồi ngọt bùi sẽ chia.
Mai rồi ngọt bùi sẽ chia
Nâng niu cô đơn từng ngày
Xoa tay khi em vào đời
Mà đời còn nhiều đắng cay.
Hãy đến chia nhau nghèo khó
Quên lo tương lai mịt mờ
Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi đời mình cũng qua.
Lâu rồi đời mình cũng qua
Xin em đôi tay nuột nà
Xin em đôi môi thật thà
Thật thà chịu nhiều xót xa.
Hãy cố vươn vai mà đứng
Tô son lên môi lạnh lùng
Hãy cố yêu người mà sống
Lâu rồi đời mình cũng qua.
Bài không tên số 6
Đêm nay gió xôn xao
Ngoài kia đã vang lời mưa chào
Chờ mộng ấp hơi nồng
Tình lấp cho đầy hư không
Tìm nhau thắp đêm tìm nhau
Ướt môi tìm nhau
Với tay tìm nhau
Chiêm bao mặc áo tình nhân
Đôi lời nguyền thương thân trót đời.
Chờ nhau, xót xa chờ nhau
Hắt hiu chờ nhau
Năm vàng ngày héo
Thôi em màu môi cũng nhạt
Chìm theo suối mê thời gian.
Đêm mưa lũ tìm về
Một cơn lốc xoay đời quên đời
Lời ngày đó ân cần
Tìm đến ôm đèn trong đêm
Nhớ nhau, tìm đến nhau
Nắng mưa ngược xuôi
Đời mình cơn lốc xoáy
Mai mốt rồi thương vay.
Nếu yêu nhau xin nhau
Thương cuộc đời khô héo
Xin dịu dàng dắt dìu.
Tình yêu đến trong tự nhiên
Có xin được đâu
Có van được đâu
Em trao người hết tình em
Một lòng nguyện trung trinh trót đời
Về sau biết đi về đâu?
Biết trôi về đâu?
Ai nào hiểu thấu?
Thân em, hồn em vẫn trọn
Gửi trao có một mình anh.
Bài không tên số 7
Một làn khói trắng
Ru đời vào quên lãng
Nâng sầu thành hơi ấm
Hơ dịu tình đau.
Ngày tàn im lắng
Yêu người làm tóc trắng
Tâm sự rồi đến đắng
Như lệ giờ biết nhau.
Đêm vỗ về nuôi nấng
Đêm trao ngọt ngào hương phấn
Buông lơi dòng tóc mỡ
Trên vùng ngày tháng vật vờ.
Thân em rồi hoang phế
Lê theo thời gian giông gió
Thôi cũng đành cúi xuống
Cho mộng đời thoát đi.
Một đời đổ cho tình yêu
Từng đêm dòng nước mắt
Sẽ nâng niu đời nhau
Đớn đau anh.
Sẽ cho nhau đời nhau
Xót xa em
Dắt đưa nhau mối hận đời người.
Trả lại nước mắt
Cho mảnh đời son sắt
Thôi rồi em cũng mất
Cho tình cúi đầu.
Một mình đi mãi
Trên đường dài không thấy
Ai người quen tôi đấy
Bao giờ đời sẽ vui.
Bài không tên số 7 trở lại
Dòng nhạc xa cũ
Khơi lại niềm nhung nhớ
Ôi người yêu ta xưa
Phiêu bạt nơi đâu.
Vằng vặt trăng sao
Thương nào em có thấu
Tâm sự này rướm máu
Chia gì được đớn đau.
Bao nhiêu mộng mơ đó
Đã tan theo một cơn gió
Bơ vơ dòng tóc vỡ
Trôi dạt về bến nghìn đời.
Thân ta giờ ngao ngán
Mong manh giọt thu ru dắt
Năm mươi còn ngơ ngác
Theo dòng đời tới lui.
Một đời cuộn quanh giành tranh
Chẳng qua một chớp mắt
Sẽ cho em hạnh phúc có không em
Sẽ cho ta bình yên
Vẫn đang xin,
Đã cho nhau những điều là gì
Chỉ là đôi chút
Kỷ niệm giờ heo hút
Mối tình vừa chất ngất
Ngưng động thầm sâu.
Gọi về em gái
Tươi trẻ ngày thơ ấy
Đã trở thành mãi mãi
Con người của khói mây.
Bài không tên số 8
Chiều thơm, du hồn người bềnh bồng
Chiều không, im gọi người đợi mong
Chiều trông cho mềm mây ươm nắng
Nắng đợi chiều nắng say
Nắng nhuộm chiều hây hây.
Ngày đi qua vài lần buồn phiền
Người quen với cuộc tình đảo điên
Người quên một vòng tay ôm nhớ
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ
Bằng hôm nay.
Vắng nhau một đêm, càng xa thêm ngàn trùng
Tiếc nhau một đêm, rồi mai thêm ngại ngùng
Bao lâu rồi tiếc, những ngày còn ấu thơ
Lần tìm trong nụ hôn lời nguyền
Xưa mặn đắng.
Về đâu, tâm hồn này bềnh bồng
Về đâu, thân này mòn mỏi không
Về sau và nhiều năm sau nữa
Có buồn nhưng vẫn chưa bao giờ
bằng hôm nay.
Bài không tên số 9
Ngày đến mang tin buồn
Thời gian theo về nguồn
Giọt nắng loe trong đầu
Bàn tay trơ đốt khâu.
Lệ ứa ra hai hàng
Lệ thương thân đã tràn
Ngàn xót xa cũng muộn
Rồi mai sau nhớ lần đầu.
Mình yêu nhau có thương nhau
Mình cho nhau nỗi đớn đau
Chợt yêu nhau đã xa nhau
Chợt xa nhau đã quên nhau
Thôi đó em xa rồi
Nước mắt rơi qua đời
Chìm trong một cơn mê thôi
Chìm trong một cơn mê thôi.
Ngày nuôi tình yêu lớn dậy
Đêm đắp khao khát lên đầy
Một lần đã trót cho nhau
Là lần lìa xa mãi nhau
Đâu biết có nắng trong đầu
Đâu biết môi thắm sẽ nhàu
Một đời cày xới nỗi sầu
Một đời vun tưới niềm đau.
Bài không tên cuối cùng
Nhớ em nhiều nhưng chẳng nói
Nói ra nhiều cũng vậy thôi
Ôi đớn đau đã nhiều rồi
Một lời thêm càng buồn thêm
Còn hứa gì?
Biết bao lần em đã hứa
Hứa cho nhiều rồi lại quên
Anh biết tin ai bây giờ
Ngày còn đây người còn đây
Cuộc sống nào chờ.
Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Sẽ đưa em sang đâu
Mưa bên chồng có làm em khóc
Có làm em nhớ những khi
Mình mặn nồng.
Này em hỡi
Con đường em đi đó,
Con đường em theo đó
Đúng hay sao em?
Xa nhau rồi thiên đường thôi lỡ
Cho thần tiên chấp cánh,
Xót đau người tình si.
Suốt con đường ai dìu lối
Hãy yêu nhiều người em tôi
Xin gửi em một lời chào
Một lời thương, một lời yêu
Lần cuối cùng.
Bài không tên cuối cùng tiếp nối
Nhớ rất nhiều câu chuyện đó
Ngỡ như là ngày hôm qua
Ôi ước ao có một ngày
Được gặp em, hỏi chuyện em
Lần cuối cùng.
Vẫn con đường con đường cũ
Vẫn ngôi trường ngôi trường xưa,
Mưa vẫn bay như hôm nào
Người ở đâu mình ở đây
Bạc mái đầu.
Này em hỡi
Con đường em đi đó
Con đường em theo đó
Chắc qua bao lênh đênh
Bao gập ghềnh có làm hiu hắt
Có dập tắt mất nét tươi
Nhuận nụ cười.
Này em hỡi
Con đường em đi đó,
Con đường em theo đó
Đúng đấy em ơi.
Nếu chúng mình có thành đôi lứa
Chắc gì ta đã thoát ra
Đời khổ đau?
Nếu không còn được gặp gỡ
Giữ cho trọn ân tình xưa
Xin gửi em một lời nguyện
Được bình yên được bình yên
Về cuối đời.
Bài không tên số 11 (Cuối dòng sông khô)
Em thướt tha như một câu thơ,
Hắt hiu trong ngàn lời đêm chờ
Ta đời lỡ dòng sông khô,
Chờ uống lời em ru,
Lả giấc đời chiều thu.
Tình ngỡ như trong một giấc mơ,
Tưởng đã qua đi nhưng nào ngờ,
Gặp nhau trong phút giây nhiệm mầu,
Rồi xa nhau theo tháng ngày lênh đênh
Tim đã héo khô, mi đã thâm quầng,
Đâu còn làn môi ấm,
Đâu còn màu xanh tóc.
Ta đốt ngọn lửa yêu thương
Ngất ngây trên dòng tình mê cuồng
Em, sầu úa giọt lệ sương
Đổ xuống vực đau thương,
Cả kiếp đời buồn đơn.
Mây đã đem mưa về chưa,
Tưới lên cho vườn tình thay mùa
Cây trổ lá và đơm hoa,
Chờ gió lộng bao la,
Thả giấc mộng đời xa.
Cuộc sống với tháng ngày khắt khe,
Để lỡ đi đôi môi dậy thì,
Một khi đã đắm say vội vàng,
Thì trăm năm ngơ ngác đời lang thang
Em xin hiến dâng anh trái yêu đầu,
Xin cả đời che dấu,
Xin một đời nương náu.
Anh hãy cho em lời yêu thương,
Dắt em sang thăm miền thiên đường
Em, rồi cúi đầu xin vâng,
Cầu mong được riêng anh,
Và suốt đời tin anh.
Bài không tên số 12 (Bên nhau chiều lộng gió)
Chiều vàng dìu nhau trong gió
Rì rào hàng dương thương nhớ
Thẫn thờ bàn chân lối mòn dấu ai xưa.
Xào xạc hàng cây nghiêng ngả
Rạo rực hồn em run lá
Tay tìm bàn tay ấm tình đã giao hòa.
Nghìn lời cũng nói không hết
Nghìn lần vẫn thấy dở dang
Lững lờ như mây tụ tan.
Đứng trong bóng chiều hôn vội làn môi
Núp sau bức tượng mong đời ngừng trôi
Cõi trên đã nhìn xuống ta mỉm cười.
Lồng lộng chiều tung mái tóc
Sâu thẳm hồn em đã khóc
Mong cầu rồi ra có ngày mãi xum vầy.
Bài không tên số 13 (Tình xưa gái Huế)
Một bóng dáng mảnh mai
Một mái tóc mềm ướt dài
Thướt tha buông chảy
Gió chiều thoáng ngất ngây.
Một tiếng nói lặng thinh
Một ánh mắt ẩn dấu tình
Ấp yêu một mình,
Bóng hình ngày xanh.
Cuộc tình đầy chẳng được thiết tha bao lâu
Vừa đượm nồng đã phải cách xa nhau
Lời xưa ân ái, thoảng đau tê tái, tê tái
Sắc như một làn dao cứa sâu
Còn bóng dáng mảnh mai
Còn mái tóc mềm ướt dài
Vẫn đi đi hoài, bước đời lẻ loi.
Lời nguyện cầu nào mình đã trao cho nhau
Còn quyện vào đậm màu ngói rêu nâu
Tình xưa gái Huế, người xưa khuê quế, khuê quế
Thoáng khơi một niềm đau kín sâu
Còn bóng dáng mảnh mai
Còn mái tóc mềm ướt dài
Vẫn đi đi hoài, bước đời lẻ loi.
Bài không tên số 14 (Đà Lạt xanh)
Đà Lạt xanh trong in dấu chân em hồng
Đà Lạt nắng say điểm tô thời con gái
Đà Lạt mù sương mộng mơ sóng cuồn cuộn
Tình yêu mới chớm mở nguồn đôi mắt sáng.
Nụ cười em tươi mơ có nhau trong đời
Kỷ niệm ngất ngây bao nhiêu điều vui mới
Sài Gòn mù khơi tình vui có anh đợi
Đợi trong nỗi khắc khoải của tình anh chơi vơi.
Em có biết đẹp nhất một đóa hoa
Là tình yêu tình yêu của chúng ta
Em đã đến trong khi anh không ngờ
Và như thế chẳng lẽ một giấc mơ.
Tình hồng anh trao như máu anh đang hồng
Nhịp đập trái tim vẫn chia đều sự sống
Mặn nồng dòng sông trải ra đến vô cùng
Tặng em tất cả nhiệm mầu trong không trung.
Bài không tên số 15
Ngày nào ta còn có nhau
Biết đâu mai sau đẹp xấu
Dòng đời vui buồn trôi mau
Thoáng đây đã bạc mái đầu
Tình nào đã hằn vết đau
Cứa sâu con tim nhỏ máu
Người tình xưa giờ nơi đâu
Bóng kim thăm thẳm rừng sâu.
Người đi, người đi
Để lại ta cuồng si
Người đi, Người đi
Chết trong ta một kỳ
Giờ đây sự sống
Phá tan hoang hoài vọng
Mùa đông gần tới
Còn gì nữa trông mong.
Đoạn đường xưa người tiễn ta
Mãi tô in sâu vào nhớ
Nửa đời vẫn còn ngu ngơ
Tóc khô phiêu dạt bến bờ
Còn một nhịp cầu bước qua
Đáy sông sao thăm thẳm quá
Biển đời dẫu còn phong ba
Vẫn ta, vẫn chỉ mình ta.
Bài không tên số 16 (Chia tay)
Lời em nói vẫn như văng vẳng đâu đây
Giờ chia tay ưu tư chết lặng hàng cây
Mất em rồi không bao giờ có lại
Tiễn người đi cả hồn ta tê tái.
Giờ phương ấy em theo bước đời cuồng quay
Để lại đây âm u xám một trời mây
Có khi nào bâng khuâng ngồi nhớ lại
Những ngày xưa còn lang thang chốn này.
Em đi rồi là hết
Không ai để hẹn hò
Em đi rồi bóp chết
Trong anh nhiều mộng mơ.
Không gian chợt rạn vỡ
Tương lai là hư vô
Anh tan vào ngọn gió
Anh ra người khù ngơ.
Em đâu rồi tình hỡi
Em đâu rồi tình hỡi
Anh chui vào bóng tối
Anh rơi vào chơi vơi.
Em đâu là tình nữa
Em đã thành xa xưa
Anh đâu còn người cũ
Anh muốn thành người mù.
Để không thấy quanh đây vẫn đậm hình em
Để được quên, quên đi những kỷ niệm quen
Mối chân tình không bao giờ có được
Sẽ nghìn năm là nguồn hạnh phúc thật.
Bài không tên số 17
Mười năm rút lại trong một giây
Tình yêu cố gìn đã vụt bay
Tiếng nói phân bầy đã quá đầy
Chỉ một thóang mắt nhìn cũng nhiều.
Tình yêu có thật, chắc thật không?
Người yêu có đẹp, mãi đẹp không?
Phấn sáp đâu hồng cho tấm lòng
Miệng cười có vui được hay không?
Còn tìm đâu cho thấy bóng dáng trong mộng mơ
Tìm ở đâu cho thấy ánh mắt một trời thơ
Tìm ở đâu cho thấy tiếng nói êm như ru
Tấm lòng với chân thành có thủy chung?
Thì thôi giữ trọn mối tình xưa
Thì thôi đã chọn con đường đi
Giữ mãi tâm hồn ta vắng lặng
Chờ ngày thóat hồn bay lên trăng.
Bài không tên số 18
Em ngước nhìn trời xanh xanh thắm
Tìm ngọn gió đong đưa tháng năm
Tung áo màu tình xuân thắm nồng
Thả lọn tóc vương tơ đợi mong.
Em giữ gìn tình yêu trinh trắng
Chờ anh đến em xin hiến dâng
Em giữ gìn bàn tay trắng ngần
Chờ anh đến em trao một lần.
Trời tỏa nắng từ trên cao trải dài cuộc sống
Cho em hát dòng nhạc hư không
Cho em với tay ra nghìn trùng
Cho em hớp rượu nồng ngày đông.
Em kiếm tìm tình yêu chân lý
Chẳng được thấy dung nhan mấy khi
Em đếm từng ngày đi tháng về
Sợ gió nóng khô đi xuân thì.
Bài không tên số 19 (Tôi muốn tìm một tình yêu lý tưởng)
Tôi muốn tìm một tình yêu lý tưởng
Một tình yêu không bao giờ mất
Lửa tình yêu không bao giờ tắt
Để được yêu vĩnh viễn thời gian.
Tôi muốn tìm một người yêu lý tưởng
Người yêu khôn ngoan hiền nhất
Người yêu thông minh đẹp nhất
Để được yêu vĩnh viễn thời gian.
Tôi nhìn em cho thỏa ước vọng
Tôi nhìn em hoa nở trong lòng
Để tôi được em dấu yêu
Để tôi được em nâng niu nuông chìu.
Tôi muốn tìm một tình yêu lý tưởng
Để được nương nương theo một lối
Để được bay bay theo làn khói
Để được trôi về tới hư không.
Bài không tên số 20
Cuộc tình ngày xưa em quên chưa?
Chừng còn đó mây mưa
Thỏang như trong gió đong đưa
Biết bao kỷ niệm xa mờ.
Đời dật dờ trong muôn câu thơ
Tìm đâu thấy ánh trăng mơ
Tìm đâu tiếng nói êm ru
Lóng lánh son vàng ngày xưa.
Nhớ em vô vàn chiều nay
Thương em đau xót từng ngày
Nơi ấy bây giờ còn nhớ
Hay đã quên người năm xưa?
Tiếc gì ngày xưa đã qua rồi
Nhớ nhiều càng them đau xót thôi
Thời gian như nước chảy
Tình yêu chắc cũng vậy.
Chỉ còn đọng lại chút nồng cay
Mặc dù người đã quên ta
Vẫn còn có đó bao la
Dù đoạn đời có bao xa
Vẫn nuôi mối tình nở hoa.
Bài không tên số 21
Gặp gỡ một hôm bất ngờ
Tim ra rung thêm lần nữa
Tình yêu tưởng như đã chìm xuống
Đã khơi lên cuồn cuộn
Từ mắt em long lanh.
Một phút ta quên mất tuổi
Em tươi hoa hồng ngày mới
Làn môi trinh nguyên cười nói
Dưới đáy sâu cuộc đời
Vẫn ngát thơm tình yêu.
Một phút giây thôi
Qua rồi vẫn thấy ngất ngây
Hết nỗi ngây say đây
Mai rồi ta xa xa mãi.
Thấy trên đôi tay em
Bao ngày khốn khó đã chai
Mấy nỗi xót thương em
Anh về lòng buồn tênh.
Rằng đó ta đây mãi người
Trên cao hay trong vực sâu
Ở đâu mặt trời vẫn rọi tới
Đóa hoa xuân đợi giờ
Vẫn vươn lên nở tươi.
Bài không tên số 22 (Anh đành biến mất)
Nếu xa em là yêu em
Anh cũng đành biến mất thôi
Anh biến mất thôi
Để trả lại em cuộc sống tự do
Để trả lại em niềm vui đợi chờ
Giấc mộng còn xanh mơ
Trả lại em cuộc sống yên vui
Với tiếng cười vời vợi
Trả lại em mộng ước nơi xa
Đường tương lai rộng phơi phới
Bước thong dong đường em
Ấm em một số phận
Anh thật lòng cầu chúc cho em.
Nếu yêu em là xa em
Anh cũng đành biến mất thôi
Anh biến mất thôi
Để trả lại em cuộc sống thảnh thơi
Để trả lại em ngày tháng tuyệt vời
Đôi mắt ngời xinh tươi
Trả lại em lời nói đơn sơ
Với tấm lòng rộng mở
Trả lại em vọng ngóng xa xôi
Một tương lai đầy ánh sáng
Bước đi trên đường hoa
Ấm êm hạnh phúc thật
Anh một lòng cầu chúc cho em.
Bài không tên số 23 (Anh đã đi qua đây)
Ôm kín em trong tay
Nhẹ như khói như mây
Tan loãng trong mông lung
Tưởng chừng giữa không trung
Ta quấn bên nhau miên man
Chẳng biết đến thời gian.
Mai mốt ta chia tay
Thoảng cơn gió bay bay
Anh đã đi qua đây
Đoạn đường đã ngây say
Anh chúc em an vui
Hạnh phúc êm đềm trôi.
Kìa em xem!
Năm tháng vẫn lững lờ trôi
Từ trong tim
Tình yêu vẫn nở nụ cười
Tình yêu đó
Đã cho em thân xác ngọc ngà
Và con tim
Mở rộng lên bao la.
Bài không tên số 24
Trong tên em đã có tên anh từ đầu
Thuở mẹ sinh em đã có anh thẳm sâu
Trong bao lâu em son sắt giữ gìn
Em đã giành đã giữ cho riêng anh.
Anh long đong trong đám bon chen chợ đời
Nhiều cay đắng với xót xa mà thôi
Em vô tư trang sách trắng trong học đường
Ôm giấc mộng trong trái tim yêu thương.
Mình gặp đây rực rỡ tháng ngày
Lửa trên môi lửa cháy trên tay
Thầm mơ ước được giấc mơ dài
Đừng thoảng gió hay mong manh mây.
Tay trong tay anh đã nguôi quên cuộc đời
Niềm cay đắng với xót xa dần vơi
Anh ơn em cho anh đến phút cuối cùng
Anh chúc tụng một trái tim vô biên.
Bài không tên số 25
Em không phải là người anh yêu nhất
Mà là người anh yêu duy nhất
Không ai cả ngoài em
Không ai cả ngoài em
Được yêu em tim anh dạt dào
Không người nào hạnh phúc hơn đâu
Về mai sau không được gần em
Anh chẳng muốn quen ai
Anh chẳng muốn quen thêm ai.
Em không phải là người anh yêu nhất
Mà là người anh yêu duy nhất
Mãi mãi chỉ mình em
Mãi mãi chỉ mình em
Từ khi yêu vui có thật nhiều
Nhưng rồi khổ, có sợ không em?
Về mai sau không được gần em
Anh chẳng dám yêu ai
Anh chẳng dám yêu thêm ai.
Tất cả đều là phù du
Nhưng tình yêu là có thật
Anh đã có một tình yêu duy nhất
Không bao giờ anh để mất đâu.
Bài không tên số 26
Khi không muốn tình yêu cũng tới
Khi cố níu tình yêu vẫn đi
Anh muốn kéo thời gian ngưng lại
Tình đậm đà ấm áp bờ môi.
Sao anh thấy từ trong tim nhói
Khi anh nghĩ về tình chúng ta
Khi anh thấy ngày mai xa mờ
Sâu trong lòng anh vẫn ước mơ.
Cười lên em
Khơi ngọn đèn
Mở đêm đen
Hy vọng đến
Đời lao xao
Biết thế nào
Đến mai sau
Biết được đâu?
Anh mong ước từ nay mãi mãi
Ta không có một ngày cách xa
Nhưng em sẽ ngày mai lên đường
Anh đâu quyền dành, dám cấm ngăn.
Bài không tên số 27
Em đan cho anh tấm áo
Em xót xa, em nghẹn ngào
Em thương anh, em đan áo
Nước mắt rơi rơi rạt rào.
Em thương anh, em đan áo
Mặc ai đó xôn xao
Mặc số kiếp thế nào
Âu yếm em vẫn trao.
Ngày mai tươi sáng hơn
Ngày mai yên ấm hơn
Vượt ngàn trùng khơi ta lướt tới
Em nối thêm thời gian
Em xóa đi không gian
Thêu gấm hoa tươi xanh hy vọng
Em đan cho anh tấm áo.
Em xót xa, em nghẹn ngào.
Em thương anh, em đan áo
Nước mắt rơi rơi rạt rào
Em thương anh em đan áo
Đây mối ân tình em trao.
Bài không tên số 28 (Anh cám ơn em)
Anh cám ơn em những ngày vui
Anh cám ơn em mối tình si
Thời gian ngỡ ngàng khỏa lấp đi
Tưởng như vẫn còn tuổi xuân thì
Ngạt ngào hương thiên lý.
Tay đã trao tay phút đầu tiên
Ta đã trao nhau nỗi niềm riêng
Giọt nước mắt nào nhỏ tiễn ai
Niềm tương xót nào đã đoái hoài
Từ trời cao rơi xuống đời.
Anh yêu em như yêu dòng sữa dạt dào
Từ giây phút đầu nghiêng nghiêng cúi chào
Anh yêu em như yêu dòng nhạc thời gian
Mong tình cảm dạt dào đừng tan.
Cho đến trăm năm vẫn còn say
Xin đến trăm năm không rời tay
Sợi dây vô hình cột chúng ta
Tình yêu vững bền sẽ mãi là
Vài nghìn năm không xóa nhòa.
Xin tạ ơn người.
Bài không tên số 29 (Em là tặng phẩm từ Trời)
Em là tặng phẩm từ Trời,
Đã cho tôi hạnh phúc hôm nay
Khi nào trái đất vẫn quay
mong chân tình này vẫn vậy.
Em là tặng phẩm từ Trời
Đã cho tôi cảm hứng không nguôi
Khi còn hơi ấm trên môi
Em vẫn là của tôi.
Em của tôi, mãi mãi là của tôi
Dù không gian chia cách mình mỗi nơi
Em của tôi, mãi mãi là của tôi
Muốn trốn cũng không khỏi, Em ơi!
Bài không tên số 30
Trong cơn mơ anh gọi “Em ơi!”
Trong cơn mơ anh sợ em hững hờ
Chẳng lẽ chẳng lẽ em sớm quên
Cuộc tình đôi ta?
Ngày tháng qua quá đậm đà
Chẳng lẽ chẳng lẽ sớm hơn giấc mộng?
Tình chúng ta không thể có chia ly
Tình chúng ta không cần lời hẹn ước
Tình chúng ta in đậm dấu vết
Sâu thẳm trong tâm hồn.
Ta yêu nhau không phải tình cờ
Anh yêu em đến mực tôn thờ
Từ nay từ nay anh giữ em thật chặt trong tay
Chẳng mấy ai có thể nào mở gỡ
Mở gỡ mở gỡ chúng ta ra khỏi.
Bài không tên số 31
Vì mới yêu lần đầu
Em ngại ngùng trong cánh tay người yêu
Lời nào ngọt quá em đã say
Rồi biết bao điều lạ
Đã ửng hồng đôi gò má
Dòng điện nào như đã bốc cháy thân này?
Mười năm cay đắng
Một giờ say đắm
Đã trôi đi muộn phiền
Tình yêu trau chuốt từng giờ
Sẽ lớn lên thêm hơn.
Một phút giây tình cờ
Ai nào ngờ đã trói chặt đời ta
Bầu trời chợt rực rỡ muôn hoa
Một chút "yêu" nhiệm mầu
Đã phủ đầy nỗi trống trơ ngày tháng
Hẳn rằng ở đâu đó co' thiên đàng.
Bài không tên số 32 (Vừa xa đã nhớ)
Vừa xa em anh đã nhớ vô cùng
Vừa chia tay tưởng như đã muôn trùng
Vầng trán rộng niềm thao thức mênh mông
Bạc mái tóc mối ưu tư trĩu nặng
Gặp nhau đây một giây quý vô vàn
Thời gian bay thoảng cơn gió phũ phàng
Một đôi ngày tưởng dĩ vãng xa xăm
Hạnh phúc đắm nhưng sao chưa bền chặt?
Nay còn đang quấn quýt nơi đây
Tâm hồn em vẫn hướng đi xa
Chờ ngày đi vấn tương ở lại tiếc tương lai
Anh nào đâu chắn bước chân em
Anh còn luôn chúc phúc cho em
Cầu cho em phước ân từ trời mãi tuôn tràn
Cười lên em hạnh phúc có lúc này
Chuyện mai nay rồi cũng sẽ đến ngày
Niềm đau khổ rồi ra cũng hư vô
Mình sẽ nhớ sẽ thương nhau vô bờ
Bài không tên số 33 (Từ lúc đó)
Từ lúc đó lung linh một thoáng hy vọng
Từ lúc đó lâng lâng rạng rỡ tâm hồn
Từ lúc đó không gian mênh mông chìm xuống
Được gói trọn khép kín trên đôi mi em.
Từ lúc đó anh thương lời nói ân cần
Từ lúc đó anh thương cuộc sống âm thầm
Từlúc đó anh thương hai vai nặng trĩu
Hạnh phúc hồng anh vẽ trên đôi môi em.
Ta của nhau, kiếp nào đã của nhau
Gặp gỡ đây cùng nhau dắt nhau về
Về chốn xưa hôm nào đã rời xa
Chốn không gian cao rộng nhà ta.
Rồi mãi mãi ta bay cùng với sao trời
Rồi mãi mãi ta vui cùng gió cao vời
Rồi mãi mãi thôi không còn rời xa nữa
Giữa không gian muôn thuở tự do.
Bài không tên số 34
Mùa thu tới tình yêu cũng tới
Người yêu hỡi! Người yêu có thấu ta sầu?
Yêu em từ phút giây đầu
Yêu em đầy ắp biển sâu.
Anh xin nhờ phép nhiệm mầu
Đổ xuống dạt dào ơn phước cho nhau
Rằng thương rằng chẳng được thương
Rằng yêu rằng chẳng được yêu.
Thời gian dài nung nấu
Mười năm tình đợi mười năm
Nghìn năm tình đẹp nghìn năm
Vầng trăng tròn miên viễn vẫn tròn.
Xin em vùi lấp ưu phiền
Xin em đời sống bình yên
Xin em vẹn đức mẹ hiền
Gương sáng cho đời ơn phúc thiêng liêng.
Bài không tên số 35 (Một chuyến đi xa)
Một chuyến đi xa đưa tình ta gần lại
Một sớm mưa bay nuôi tình ta bền mãi
Một chuyến ra khơi rong buồm ta lướt tới
Thao thức không nguôi ngoai
Mong có ngày định lại.
Hình dáng năm xưa lay hồn ta bừng dậy
Lời nói êm ru khơi tình ta bừng cháy
Mở bóng gương soi ta nhìn ta trong ấy
Năm tháng đưa thoi đã nửa đời không hay.
Tiếc thời gian qua tay trần không níu được
Thương người, thương ta
Trong dòng đời xuôi ngược
Mong đời mãi bình yên
Mong người mãi bình yên.
Thoảng chút hương say tâm hồn ta ngầy ngật
Lời hát ru mây kỷ niệm ta chồng chất
Tình nghĩa hôm nay giữ mặn như muối đất
Ta có ta trong tay giữa muôn trùng ta bay.
Bài không tên số 36 (Như lá nhớ rừng)
Ta quẩn quanh vào những đam mê
Ta buộc ta vào những giây thề
Từng hạn kỳ loay hoay bước đi
Từng hạn kỳ loay hoay bước đi.
Ta lăn theo con dốc tình yêu
Đời đổ xiêu ngả nghiêng đã nhiều
Năm bên đây chờ tin bên ấy
Như lá rừng nhớ rừng chiều nay.
Câu nghìn năm nhện đã giăng tơ
Đã lừa ta vào chốn lao tù
Đời vật vờ chung thân bơ vơ
Đời vật vờ chung thân bơ vơ.
Ta thương ta, ta xót đời ta
Nửa đường chưa? còn chi nữa chờ
Chờ ai đây mở đôi môi khóc
Thương khóc mình, khóc đời quạnh hiu.
Bài không tên số 37 (Rưng rưng lệ)
Rưng rưng lệ ướt mi
Chênh vênh một bước đi,
Lang thang ngày tháng xuân thì
Đi đâu tìm kiếm chi,
Vui đâu được mấy khi,
Trăm năm đâu dài nữa
Vẫn như đang còn thơ,
Vẫn mơ mộng, mộng mơ,
Vẫn ta xưa ngày cũ
Chỉ là một là gió,
Theo tháng năm vật vờ
Rơi rụng vào hư vô.
Tình yêu có từ đâu
Bao giờ tình yêu đến rồi đi bất ngờ
Đời như vẫn còn đang ngóng chờ
Người sao vẫn còn nỡ hững hờ.
Cho nhau cả nỗi đau,
Đau đau để nhớ nhau,
Lâng lâng ngày tháng bạc đầu
Đi đâu tìm kiếm nhau,
Vui trong cả nỗi đau,
trăm năm vươn mình sống
Vẫn yêu là còn thơ,
Vẫn mơ mộng, mộng mơ,
Vẫn ta xưa ngày cũ
Mộng được là chiếc lá,
Trong ngất ngây vũ trụ,
Hòa quyện vào thiên thu.
Bài không tên số 40 (Đời đá vàng)
Ta lần mò leo mãi không qua được vách sầu
Ta tìm một tiếng yêu thấy toàn là sầu đau
Ước vọng ngày thơ ấu chưa xin được chút nào
Suốt đời còn ước ao khát vọng còn cấu cào.
Ôi thôi đời ta phung phí trong cơn buồn phiền
Ta xin tháng ngày rồi bình yên
Ô hay tại sao ta sống chốn này
Quay cuồng mãi hoài có gì vui.
Có một lần mất mát mới thương người đơn độc
Có oằn mình đớn đau mới hiểu được tình yêu
Qua dầm dề mưa tuyết mới vui ngày nắng về
Có một thời khóc than mới hiểu đời đá vàng.
Bài không tên số 41 (Một thời phóng đãng)
Một thời phóng đãng
Một thời phiêu lãng
Một thời lãng đãng cùng trời mây
Gió cao lồng lộng
Có em và mộng
Trái tim rung động nhịp phiêu bồng.
Một thời héo hắt
Một thời lay lất
Một thời quay quắt đời nghiền xay
Kéo lê tháng ngày
Bước chân đọa đầy
Cuốn theo dòng chảy đời vần xoay.
Tấm khăn hồng đó thả gió bay vèo
Gói bao mộng ước giọt nước rơi theo
Biết bao lời châu ngọc rữa tan mau
Dấu linh hồn lạc đạo ở đâu?
Có, không, chẳng có nào biết đâu nào
Trái tim tuyệt đối lạc cõi chiêm bao
Bước chân Từ Thức này biết đi đâu?
Tháng năm là mộng ảo hay sao?
Bây giờ ngơ ngác
Bây giờ xao xác
Bây giờ tan tác đời cuồng quay
Thế gian là vậy
Đắm say vũng lội
Trói ta trong tội tình mà thôi.
Bài không tên số 42 (Dòng vẫn xoáy)
Dòng thời gian vần xoay nên tháng ngày
Chẳng đợi ai dù đôi ba phút giây
Loài người vẫn cùng nhau đang lướt bay
Thênh thang trời mây
Mênh mang vòng tay
Vẽ con đường tình ngất ngây.
Cuồn cuộn muôn vòng quay nên sắc màu
Ngùn ngụt giao động vun nên núi cao
Dập dìu theo thời gian vun vút mau
Có đôi hải âu lướt qua vực sâu
Đến phương trời nào ấp yêu
Trải từ thiên thu đã hằn sâu
Dấu tình yêu vẫn còn luôn mãi từ đầu
Rồi từ hôm nay mãi còn say
Những nồng cay
Vẫn còn luôn mãi tình này.
Bọt bèo đang dạt cơn trôi sóng gào
Hoặc cỏ khô, hoặc cây cao núi cao
Dù là chim trời hay con kiến nâu
Vẫn có tình yêu
Vẫn say tình yêu
Vẫn có tâm hồn biết yêu.
Bài không tên số 50
Em bảo: “Anh đi đi”
Sao anh không đứng lại?
Em bảo: “Anh đừng đợi”
Sao anh vội về ngay?
Lời nói thoảng gió bay
Đôi mắt huyền đẫm lệ
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em.
Mà sao anh dại thế
Không nhìn vào mắt em
Không nhìn vào mắt sầu
Không nhìn vào mắt sâu?
Những chuyện buồn qua đi
Xin anh không nhắc lại
Em ngu khờ vụng dại
Anh mơ mộng viễn vông.
Đời sống nghiệt ngã không
cho chúng mình ấm mộng
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông.
Thì thôi xin gửi sóng
Đưa tình về cuối sông
Đưa tình về với mộng
Đưa tinh vào cõi không.
Bài không tên số 71 (Em không dám tham vọng)
Thơ Nguyễn Ngọc Châm
Em không dám tham vọng
Mà chỉ xin ước vọng
Làm đôi điều nhỏ bé
Tô đẹp cho trần gian.
Em không dám trèo cao
Sợ rồi rơi xuống vực
Em chỉ muốn bình yên
Trong thế giới ba đào.
Ngày qua từng ngày
Sao lắm đổi thay.
Chạy theo cuộc đời
Mệt quá người ơi.
Chỉ mong dừng lại
Đôi phút nghỉ ngơi.
Lặng yên một mình
Dấu kín mà thôi.
Em không dám tham vọng
Mà chỉ xin ước vọng
Được sống đời hoà nhã
Giữa cuộc sống chạy đua.
Em không muốn được thua
Sợ rồi sẽ thất vọng.
Em xin đứng cuối cùng
Không ai đến tranh dành.
Bài không tên số 74 (Khối tình xoay
Ta vẫn còn đây ngày tháng này
Dành tặng cho nhau mối tình thân.
Mỗi sáng lại thêm ngày vui mới,
Nở tươi nụ cười chào thế giới.
Ôi quá tuyệt vời là những con người
Xây đắp cho đời ngày thêm đẹp tươi.
Trải bao nghìn năm trần gian đổi mới
Thay sắc mỗi thời chuyển biến mọi nơi.
Ta có tình yêu ngự đáy hồn,
Mở rộng tim ta đón đại dương.
Ta biết từ ta nguồn ánh sáng
Toả chiều soi rạng miền vĩnh viễn.
Ta đứng giữa trời một kiếp con người
Tâm xoáy vũ trụ Càn Khôn từ đây.
Càn Khôn vần quay mở toang từ đáy
Ta thấy vô tận một khối tình xoay.
Bài không tên số 77 (Chính em là giấc mơ của tôi)
Chính em là giấc mơ của tôi
Ôi thiên thần vương vấn miền hạ giới.
Chính em là giấc mơ muôn đời
Hằng mong thấy người cười với tôi.
Chính em là giấc mơ thần tiên
Đến muôn đời em chiếm trọn tình tôi
Vắt ngang trời dáng em rạng ngời
Phủ lên giấc đời người với tôi.
Những phút giây thần thánh
Đã kết chặt đời ta giữ cho nhau lời hẹn thể
Đến nghìn thu
Có em là giấc mơ đời tôi
Nhưng Cho dù em có phụ tình tôi
Vẫn yêu để ấm vui cuộc đời
Tặng em khối tình hoài lứa đôi.
Bài không tên số 79 (Những ngày tháng qua)
Những ngày tháng qua như là giấc mơ.
Giống một đóa hoa nay rực rỡ tươi
Mai tàn úa rồi.
Hãy ngồi xuống đây ôn lại lúc xưa
Sẽ chẳng cố khi quay lại với ta
Những ngày đó đâu.
Tình yêu chúng ta có phải cũng vậy?
Chắc một ngày kia ta lại chia tay?
Có khi nào vui chúng ta xum vầy?
Cầu xin đất trời rộng ban phước lành.
Nếu đã biết lòng người mong manh,
Ta không thất vọng tình phai nhanh,
Ta vẫn chúc người nhiều phúc hạnh,
Được bình an đến cuối đời.
Bài không tên số 80 (Em đã khóc hết nước mắt mình)
Em đã khóc hết nước mắt mình
Tiễn cuộc tình bay theo gió cuốn.
Em hao mòn vì những khổ đau
Đã cam chịu từ lâu lắm rồi.
Em cố nín nhưng vẫn không thể
Ngăn dòng lệ tuôn rơi lã chã.
Ôi may rủi là mối tình ta,
Sao số phận lại nông nỗi này?
Thì thôi cố quên đi đau buồn,
Mạnh mẽ đứng lên xây ngày mai.
Thời gian sẽ cho niềm vui mới
Biết bao nhiêu người dường như vẫn đợi.
Em thương mến chúc phúc cho người
Trong dòng đời luôn luôn may mắn,
Bên gia đình hạnh phúc bình an,
Với tháng ngày thảnh thơi cuối đời.
Thời gian sẽ trôi qua dần
Cầu cho đứa con mình hiền ngoan.
Rồi con sẽ đi tìm tình yêu
Sao em thấy sợ lại như chúng mình.
Em không dám yêu nữa bao giờ,
Đã một lần tim em nứt vỡ.
Như chim nhỏ rơi xuống vực sâu.
Em mong cầu bình yên gói mình.
Bài không tên số 84 (Một thời theo gió đuổi mây)
Một thời theo gió đuổi mây
Yêu ai yêu đến cuối đời
Dù rằng mây gió tụ tan
Theo em theo đến ngút ngàn.
Một thời đưa đón đợi mong
Yêu ai héo hắt tấm lòng
Đường về theo dáng mảnh mai
Lâng lâng trong giấc mộng dài.
Anh thả chút nắng trên môi em hồng
Mối tình say đắm tương tư mặn nồng
Anh thả chút duyên trong mắt u huyền
Trầm lắng lặng yên dáng Huế em nhìn.
Anh thả nỗi nhớ những cơn mưa dầm
Dai dẳng rất Huế níu kéo anh về
Anh thả chút mây giăng kín khung trời
Tim tím chiều lơi sâu lắng tâm sự.
Sen hồng một đóa tịnh tâm
Vương bay trong gió hương trầm
Đại nội giữ nét thanh tao
Men theo dấu xưa em tìm.
Bài không tên số 86 (Em đến rồi đi)
Em đến rồi đi hoa thắm rồi phai
Xuân có còn đây cho tóc mềm rơi
Hoàng hôn buông chiều người đi xa vời
Tình nồng nàn ơi mùa xuân tàn úa.
Xa quá người ơi thương lắm mười hai
Câu hát buồn rơi xa tít mù khơi
Người đi đi rồi ngày xưa đâu còn
Trời chiều hoàng hôn còn không mắt huyền.
Tình mênh mang rồi trôi con sông đời
Tình cho đi còn đây nên hoài nhớ
Ôi đóa hồng môi mềm đó
Sao nhớ hoài mênh mông tình đau.
Bài không tên số 87 (Từ em ngây thơ)
Từ em ngây thơ ru nhớ tình tôi
Tìm quên chưa em mây trắng buồn tênh
Chân bước về đâu phai cánh hồng hoa
Thương nhớ càng thêm ngàn ánh sao mờ.
Mang mang đong đầy nhớ lòng buồn
Mênh mông tôi về bước buồn thiu
Nâng cánh hồng hoa môi mềm chiều tàn
Đêm có dần qua tim nhớ sao quên.
Bài không tên số 88 (Bao nhiêu năm một chuyện tình)
Bao nhiêu năm một chuyện tình
Từ em ngây dại từ ta thật thà
Bao nhiêu năm mộng tình xa
Hoàng hôn rơi rụng mầu trời nhạt phai.
Chiều buông trong ngày làn tóc mây
Tình ta vơi đầy vết gai hồng
Bước chân tìm về khung trời đó
Mầu mắt u hoài cứ mong chờ.
Bao nhiêu năm chuyện tình buồn
Hồn ta ấp ủ người xưa nghẹn ngào
Bao nhiêu năm mây còn trôi
Chiều chơi vơi chiều mầu trời nhạt phai.
Người xưa đâu còn hằn vết thương
Hồng hoa thay mầu xót xa nhiều
Có không chân tình quên rồi nhớ
Đời cứ trôi dần níu chân tình.
Bài không tên số 89 (Tấm lòng tôi là một vườn hoa)
Tấm lòng tôi là một vườn hoa
Mẹ đã ươm những mầm Thiện Mỹ
Để trái ngon nở lộc thơm hương.
Tình yêu vươn lên trong nắng hồng.
Nếu một lần ai ghé thâm
Xin cho tôi những ý ngọt lành,
Tôi xin trồng trong khu vườn nhỏ bé
Mẹ cho tôi luôn đẹp từ tâm.
Bài không tên số 91 (Giai nhân)
Còn nhung nhớ hình xưa dáng kiều.
Còn lưu giữ tình thư dấu yêu.
Còn tiếc nuối vòng tay luyến ái,
còn ngất ngây hương thơm môi nồng,
Đã trao nhau tuổi xuân.
Còn háo hức chờ nhau cuối đường,
Còn quyến luyến tà áo vấn vương.
Còn tha thiết tình ta đã cũ mình
Yêu nhau năm nào với dư hương nồng say.
Yêu em cong hàng mi,
Thương em tươi giọng nói.
Chất ngất tiếng cười
Và đắm đuối môi hồng
Thả luyến nhớ mắt nhung diễm huyền.
Trăm năm ta còn say,
Muôn năm vẫn còn đấy.
Mãi mãi sẽ là dòng
ký ức ẩm nồng minh ơi!
Gìn giữ cho nhau
Tình ơi!
Bài không tên số 93 (Thương còn nhớ)
Thơ Lê Viết Hoa
Cất tình miền nhớ, giấu buồn vào mắt
Trái sầu chiều rớt thương hoa tàn
Đoá hồng còn đó, môi mềm nồng thắm
Gót hài giờ bước phương trời nào?
Anh tìm nhớ về em trong chân tình
Thương hoài bóng người xưa nay xa vắng
Nhớ làn tóc mềm thơm hương hoa lài
Xa rồi mắt huyền thơ ngây vương buồn.
Anh về bước mòn chơi vơi hôn hoàng
Trăng tàn bến chờ miên man về đâu
Thương còn nhớ tình vương mang đong đầy
Thôi đành chúc người vui trong mênh mông.
Bài không tên số 94 (Hà Nội tôi yêu trái tim khờ)
Ngắm mầu thời gian buông xuống
Gió mơn man chiều níu chiều
Phố buồn chờ ai thu nhớ
Bước chân quen giờ xa vắng.
Đóa hồng hương bay theo gió,
Tháp Nghiên nghiêng mờ bóng người
Ráng chiều Hồ Tay vương vấn
Hành cây ghế xưa bên hồ.
Mùa vàng heo may có còn đây
Lòng người xa xăm ánh tà dương
Tìm về miên man trong miền nhớ
Mầu trời bâng khuâng thương mắt huyền.
Bóng chiều chìm trong hoang vắng
Tóc thơm thoang thoảng môi hồng
Nhớ nhiều đành thôi không nhớ
Hồ Tây nước mây về đâu?
Những ngày xưa thân thương ấy
Đã qua như một giấc mộng
Ước được làm một cơn gió
Cưỡi mây bay về thăm em.
Nếu vùng trời xa xôi ấy
Đã không có hình bóng người
Cũng chẳng thể nào níu kéo
Bàn chân lãng du quay về.
Hà Nội em tôi đã về đâu?
Hà Nội sao không gắng chờ nhau?
Hà Nội miên man thương và nhớ
Hà Nội tôi yêu trái tim khờ.
Những lời ngày xưa em nói
Vẫn luôn in đậm đáy hồn
Vẫn còn là niềm hạnh phúc
Để ta đắm say mộng mơ.
Bài không tên số 100 (Muôn đời còn có nhau)
Trời thương cho em dáng mơ xuân mộng
Để cho em đi tô hồng cuộc sống
Mắt em là thơ chuyên chở lời tình
Mái tóc ườn mây phất phới lung tinh.
Em nàng tiên cõi trời sa xuông
Đem niềm vui an ủi nhân thế
Lạc bước trần gian quên lối về
Miệng vẫn mim cười trong cói mê.
Em coi thời gian là giấc mộng
Lời nói yêu anh ngân tiếng vọng
Yêu thương để ta được hạnh phúc
Rồi mãi muôn đời còn có nhau.
Bài không tên số 103 (Chúa cho con thời gian)
Chúa cho con thời gian để xây dựng Nước Trời
Chúa cho con làm người để trở nên giống Chúa.
Chúa cho con niềm vui để con được xẻ chia.
Chúa cho con đau khổ để cảm thông với người.
Con chỉ là hạt bụi nằm ngơ ngác bên đường
Trông chờ một lần nào bàn chân Ai giẫm lên
để con được nương theo về Miền Miên Viễn ấy
được trôi theo tháng ngày tới lui vùng vũ trụ.
Được tôn vinh, mặt trời vẫn sáng.
Bị hạ nhục, đêm hết ngày lên
Hãy vui, hy vọng vì vẫn còn Tình Yêu.
Bài không tên số 104 (Em kiêu hãnh được làm đàn bà)
Thơ Trầm Hương
Em kiêu hãnh được làm đàn bà
Trong khôn cùng êm dịu đớn đau,
Thế giới loài mẫu đơn khi sinh nở
Thế giới của thấp hèn xấu.
Thứ đàn bà, người ta khinh miệt em,
Nhưng em kiêu hãnh được là đàn bà
Để được bao dung góc tối trong người.
Dù em xấu xí như phù thuỷ,
Dù em bé nhỏ như lỗ kim,
Dù em yếu mềm như ngọn cỏ
Nhưng bù lại Trời cho em biết yêu thương.
Em kiêu hãnh được làm đàn bà
Được trung thực với nỗi đớn đau
Suốt đời em không dối trá,
Nên em hiểu nụ cười Mo Na Li Sa.
Bài không tên số 112
Thơ Nguyễn Nhật Ánh
Thiếu một nửa, tôi đi tìm một nửa
Một nửa nắng vàng, một nửa mưa bay
Một nửa khuya, một nửa chiều, nửa gió
Ai sẽ là một nửa của tôi đây?
Nhớ một nửa, tôi đi tìm một nửa
Một nửa đường xa, một nửa bụi hồng
Một nửa vui, một nửa buồn, nửa giận
Bạn có là một nửa của tôi không?
Khuyết một nửa, tôi đợi chờ một nửa
Như rằm chờ một nửa của vầng trăng
Như câu hỏi đợi một người để hỏi:
Bạn có là một nửa của tôi chăng?